bai tho co hang xom cua nguyen binh
Những bài thơ hay nhất của Nguyễn Bính “bất tử” cùng thời gian sau đây các bạn chớ bỏ lỡ. Nguyễn Bính là một trong những nhà thơ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Pháp, ông đã có những đóng góp to lớn cho nền thơ ca Việt Nam thời bấy
Cô hàng xóm - Nguyễn Bính Nhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn Hai người sống giữa cô đơn, Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Lần thứ nhất đó là câu thơ “ Em có bỏ chồng về với tôi không?” của nhà thơ Đồng Đức Bốn.Lần này là nguyên một bài tứ tuyệt mà ngay cái tựa đề đã gây sức ép cho một nửa loài người “ Bên biển nhớ vợ…người” của anh Nguyễn Hùng: “Biển buồn nhớ vợ…người ta/ Tiếc ngàn hải lý bơi qua bán
Người hàng xóm. Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Bính » Tâm hồn tôi (1940) ☆☆☆☆☆ 284.75. Thể thơ: Lục bát. Thời kỳ: Hiện đại. 4 bài trả lời: 4 thảo luận. 26 người thích. Từ khoá: tình yêu (902) tương tư (96) bươm bướm (23) hàng xóm (7) mồng tơi (5) thơ phổ
Nghe Quang Lê hát ca khúc Chân Quê phổ từ thơ Nguyễn Bính. Đọc bài thơ, hình ảnh chàng trai đứng trước bi kịch muốn níu giữ vẻ đẹp chân quê ở người yêu đi tỉnh về bị ảnh hưởng của lối sống phương Tây xa lạ mà không được, cứ ám ảnh người đọc khôn nguôi
Rule Of Thumb Dating Age Difference. Mục lục1 Nguyễn Bính – Tiểu sử nhà thơ Nguyễn Bính và Những bài thơ Tiểu sử nhà thơ Nguyễn Các tác phẩm nổi bật của Nguyễn Nét chân quê trong thơ Nguyễn Bính Nguyễn Bính là một trong những nhà thơ tiêu biểu trong phong trào Thơ Mới 1932-1945. Những sáng tác của ông gây ấn tượng với công chúng bằng ngôn ngữ mộc mạc,giản dị. Với hình ảnh dân dã mang đậm tinh thần dân tộc. Trong khi những nghệ sĩ đương thời đều chọn hướng sáng tác thơ tự do,phóng khoáng, ảnh hưởng của phương Tây thì Nguyễn Bính lại chọn cho mình một con đường riêng khác biệt. Thơ của ông như tiếng đàn bầu du dương,da diết cất lên những giai điệu dân tộc giữa một giàn nhạc giao hưởng hiện đại trên thi đàn thời bấy giờ. Cũng chính bởi tính gần gũi và trung thành với những những chất liệu truyền thống của dân tộc nên thơ Nguyễn Bính có sức sống vô cùng bền lâu trong lòng công chúng. Nguyễn Bính Tiểu sử nhà thơ Nguyễn Bính Nguyễn Bính 1918-1966 tên thật là Nguyễn Trọng Bính,sinh ra tại Vụ Bản,tỉnh Nam Định. Một vùng quê Bắc Bộ vốn nổi tiếng với truyền thống văn chương,khoa bảng. Nơi ấy mang những đặc trưng của làng quê Bắc bộ xưa với những đêm hát giao duyên giữa các liền anh liền chị ,những gánh hát chèo giữa các thôn. Những sinh hoạt văn hóa đó đã ảnh hưởng rất nhiều tới những sáng tác của Nguyễn Bính sau này. Ông sáng tác từ rất sớm,với tập thơ “ Tâm hồn tôi” ông đã giành được giải thưởng của “Tự lực văn đoàn”. Nguyễn Bính được nhận xét là người rất đào hoa và lãng mạn. Ông trải qua nhiều mối tình và nhiều cuộc hôn nhân. Thế nhưng,trong sự nghiệp văn chương thì ông lại vô cùng chỉn chu,cần mẫn ,đều đặn sáng tác. Người có ảnh hưởng nhiều nhất trong cuộc đời thơ ca của ông chính là Đại thi hào Nguyễn Du. Ông luôn coi Đại thi hào Nguyễn Du là thần tượng số một của mình. Chính bởi sự ngưỡng mộ đó,nên những vần thơ của Nguyễn Bính có đôi lúc phảng phất âm hưởng của truyện Kiều. Ông yêu văn hóa dân tộc ,yêu ngôn ngữ dân tộc và yêu tất cả những chất liệu thơ ca truyền thống. Các tác phẩm nổi bật của Nguyễn Bính + Lỡ bước sang ngang1940 + Tâm hồn tôi1940 + Hương cố nhân 1941 + Mây Tần1942 + Bóng giai nhân1942 + Tình nghĩa đôi ta 1960 … Nét chân quê trong thơ Nguyễn Bính Thơ Nguyễn Bính đặc trưng cho sự mượt mà ,giản dị. Ông vận dụng khéo léo thể thơ lục bát truyền thống của dân tộc kết hợp với những hình ảnh gần gũi ,mộc mạc của làng quê. Bởi thế cho nên những vần thơ của ông cất lên nhẹ nhàng và duyên dáng như những bài ca dao ngọt ngào ,đằm thắm như những làn điệu chèo. Một bức tranh làng quê Bắc Bộ hiện lên thật đẹp và bình yên với hình ảnh cây đa,bến nước,sân đình ,bờ đê …và cả những người quê như cô thôn nữ,cô lái đò,anh hàng xóm,bà mẹ già… -“Chân quê” lời tuyên ngôn cho tình yêu với văn hóa truyền thống ,với những phong tục đẹp của nhà thơ Nguyễn Bính “Hôm qua em đi tỉnh về Đợi em ở mãi con đê đầu làng Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi! Nào đâu cái yếm lụa sồi? Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân? Nào đâu cái áo tứ thân? Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?” Thơ Nguyễn Bính Trong bài thơ này vẫn cô gái đó ,vẫn làng quê đó, thế nhưng hôm ấy mọi thứ đã có chút gì khang khác. Những cô thôn nữ từ quê bước ra phố và khi trở về họ đã không còn giữ được những nét chân quê,mộc mạc nữa. Thay vì áo yếm,quần đùi,áo tứ thân, khăn mỏ quạ thì nay đã thay đổi thành khăn nhung, quần lĩnh ,áo cài khuya bấm… Cuộc sống ngày một phát triển, khi văn hóa phương Tây tràn vào cách ăn mặc của con người sẽ có sự thay đổi theo. Nhà thơ không dám trách chỉ mong muốn “van em em hãy giữ nguyên quê mùa”. Phải là người yêu văn hóa truyền thống, yêu những nét đẹp Việt Nam thì nhà thơ mới nặng lòng như thế. Ông luôn khao khát dù cuộc sống có thay đổi như thế nào thì những người dân quê vẫn luôn giữ được những nét chân quê vốn có. “Chân quê” ở đây là những đức tính tốt đẹp từ ngàn đời nay của những người dân quê. Đó là hồn hậu,chân chất,giản dị sống nghĩa tình có trước có sau. Là lưu giữ duy trì được những phong tục tập quán truyền thốngcủadântộc. -“Mưa xuân” bức tranh đẹp và lãng mạn về ngày xuân nơi vùng quê Bắc bộ. Mùa xuân ấy đặc trưng với những làn mưa bụi, với màu tím của hoa xoan,với cả những hội chèo khai xuân tưng bừng ,rộn rã. Trong tiết xuân trong trẻo và hạnh phúc đó xen lẫn những câu chuyện lứa đôi. Những nhớ thương của biết bao chàng trai ,cô gái. “Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy Hội chèo làng ặng đi ngang ngõ Mẹ bảo “Thôn oài hát tối nay” Mưa Xuân Cứ mỗi độ xuân về khi làng mở hội thì trai gái lại kéo nhau nườm nượp du xuân. Họ đến đó để nghe hát chèo ,để tham gia vào các trò chơi truyền thống. Nhưng cũng đến để tìm cho mình một hình bóng người gái trong bài thơ cũng vậy, hội làng mùa xuân năm đó cô đã tìm thấy người trong mộng của mình. Chỉ chờ tới mùa xuân năm nay khi mưa xuân bay phơi phới để được gặp gỡ ,hò hẹn với người mình yêu. Cảm giác nhớ nhung,đợi chờ,phấp phỏng,trông ngóng của người con gái khi yêu ,chỉ chờ tới ngày làng khai nhưng,mùa xuân này cô gái đành lũi thủi bước ra về. Bởi cô chẳng gặp được người thương năm ấy,mùa xuân cũng héo hắt,buồn bã theo. “Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay Hoa xoan đã nát dưới chân giày Hội chèo làng ặng về ngang ngõ Mẹ bảo “Mùa xuân đã cạn ngày.” -“Tương tư” – tình đơn phương bắt đầu bằng nỗi nhớ. Tình yêu luôn là nguồn cảm hứng vô tận trong thi ca. Cũng giống như những nhà thơ đương thời, Nguyễn Bính cũng không thể đứng ngoài đề tài dào dạt cảm xúc đó. Tình yêu của ông ở một khía cạnh khác. Đó chính là tình đơn phương. Bởi vì tình yêu đến từ một phía nên người con trai ấy chỉ biết tương tư,nhung nhớ mà thôi “Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông Một người chín nhớ mười thương một người” Tương Tư – Nguyễn Bính Tình yêu đến tự nhiên và đôi lúc chính người trong cuộc cũng không thể giải thích được. Đôi lúc chỉ bắt gặp một ánh mắt,một nụ cười cũng khiến con người ta say cả một đời. Để rồi những năm tháng chỉ biết nhớ nhung,chờ đợi và dành hết tình cảm cho người đó mà nhiều lúc người kia lại vô tình,hỡ hững. Để rồi kẻ tương tư lâu ngày hóa thành “căn bệnh trầm kha”. Ai trong đời mà không một lần trải qua tâm trạng khổ sở và giày vò này “Gió mưa là bệnh của giời Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.” Thơ Nguyễn Bính hội tụ tất cả những tinh hoa của “chân quê” ,của “hương đồng gió nội”. Nhớ về Nguyễn Bính, chúng ta nhớ tới những hoa cau vườn trầu,nhớ bờ đê lộng gió,nhớ tới những hội chèo. Những gánh hát giao duyên của những chàng trai cô gái và cả nỗi tương tư trải dài nhung nhớ. Ông có lẽ là một đại diện tiêu biểu nhất của thi sĩ đồng quê như đánh giá của nhà văn Tô Hoài “Chỉ có quê hương mới tạo ra được từng chữ, từng câu Nguyễn Bính. Trên chặng đường ngót nửa thế kỉ đề thơ, mỗi khi những gắn bó mồ hôi nước mắt kia đằm lên, ngây ngất, day dứt không thể yên. Khi ấy xuất hiện những bài thơ tình yêu tuyệt vời của Nguyễn Bính.
Nguyễn Bính sinh vào năm 1918 với tên thật là Nguyễn Trọng Bính tại xóm Trạm, thôn Thiện Vịnh, xã Đồng Đội nay là xã Cộng Hòa, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định. Theo tài liệu được Hội Nhà Văn ở Hà Nội công bố về tiểu sử của ông thuở nhỏ Nguyễn Bính không được đi học ở nhà trường mà chỉ được học ở nhà với cha là ông đồ nho Nguyễn Đạo Bình và đồng thời cũng được người cậu ruột là Bùi Trinh Khiêm dạy kèm. Ông mồ côi mẹ rất sớm, cha đi bước nữa, gia đình túng quẫn, nên khi lên 10 tuổi đã phải theo anh ruột là Nguyễn Mạnh Phác ra Hà Nội sinh sống. Thời gian này ông được người anh dạy học ở nhà. Năm 13 tuổi ông đã bắt đầu làm thơ và năm 1937 được giải khuyến khích về thơ của nhóm Tự lực văn đoàn với tập thơ Tâm hồn tôi. Những năm đầu thập niên 1940, Nguyễn Bính nhiều lần lưu lạc vào miền Nam. Lúc này ông đổi tên là Nguyễn Bính Thuyết. Năm 1943, Nguyễn Bính lại đi vào miền Nam lần thứ ba và đã gặp Đông Hồ, Kiên Giang. Có lúc ông cư ngụ trong nhà Kiên Giang. Đó là thời ông viết những bài Hành Phương Nam, Tặng Kiên Giang, Từ độ về đây… Chính vì vậy ông được gọi là “thi sĩ giang hồ”. Năm 1947, Nguyễn Bính tham gia kháng chiến chống Pháp ở miền Nam. Đến năm 1954, khi Hiệp định Genève chia đôi đất nước, Nguyễn Bính tập kết về Bắc năm 1955 và được bố trí phục vụ trong Hội Nhà Văn ở Hà Nội một thời gian. Năm 1956, ông được giao nhiệm vụ phụ trách tờ Trăm Hoa nguyên văn trong tài liệu của Hội Nhà Văn và tham gia vào phong trào Nhân văn – Giai phẩm. Đến năm 1958, ông bị buộc chuyển về tỉnh nhà Nam Định, làm việc tại Ty Văn hoá Nam Định cho đến khi mất. Nguyễn Bính mất sáng ngày 20 tháng 1 năm 1966, tức ngày 29 tháng chạp âm lịch xuân Ất Tị, tại nhà một người bạn ở huyện Lý Nhân tỉnh Hà Nam. Khi đó không một người vợ con ruột thịt nào của ông có mặt. Ông được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật năm 2000. Nhà cô thôn nữ July10 Sang năm ra ở riêng rồiVợ tôi dệt lụa, tôi ngồi làm thơLụa may áo, bán còn thừaTôi đem thay giấy viết thơ chung tìnhGiăng câu này dưới mái gianh“Nhà cô thôn nữ, vợ anh học trò”… Thư cho chị January7 […]Làm sao em sống như thừaCố đem men rượu tẩm vừa lòng đauKể từ hai đứa thôi nhauEm thường chả có đêm nào không saySao em đơn chiếc thế này?Sao em lại khóc như ngày chị đi…?Ở đây còn có vui gì!Vườn dâu xa lắm! Lối về chị xaCon đường sang xóm Trữ LaCách một ngày ngựa, cách ba ngày đò[…] Lỡ duyên November19 […]Nàng đi còn có bao giờNgoảnh trông lại kẻ se tơ lỡ làngPháo ơi, đừng nổ rộn ràngĐừng phô sắc thắm, đừng làm ta say […] Anh về quê cũ November17 […]Trăng đầy ngõ, gió đầy thônAnh về quê cũ có buồn không anh? Ái khanh hành trích October9 […]Em là con Tướng trong tam cúcAnh là quân Xe trong bàn cờVí chăng có một nước Tình áiEm là Hoàng Hậu, anh làm Vua. Bắt gặp mùa thu July29 […]Cha già ngừng chén biếng ngâm thơĐưa mắt nhìn theo hút dặm mờXe ngựa người về tung cát bụiCon mình không một lá thư đưaNghìn lạy cha già lượng thứ choTrót thân con vướng nợ giang hồLòng son bán rẻ vào sương gióLãi được gì đâu? Đã mấy thu![…] Trời trở gió September27 [..]Tôi cầu trời mất mùa đôngCố nhân xa lắm, áo bông rách rồi…. Một dòng sông lạnh January30 […]Lạy giời đừng sáng đêm nayĐò quên cập bến, tôi say suốt Quân lên ngựa mất rồi… Nhặt nắng January24 […]Chòm hoa dâm bụt bên bờ giếng,Nở đỏ như muôn mảnh lụa dối lòng tôi nên chẳng dámNhận là mình đã bắt đầu yêu.[…] Thoi tơ October31 […]Thơ làm xong anh anh em lắng để lòng thổn thức,Theo vần âu yếm đẹp theo ngày tháng,Đi êm đềm như nào trên khung cửi,Qua lại chiếc thoi tơ…
bai tho co hang xom cua nguyen binh